Có chút háo hức, mong xen lẫn hồi hộp cho hành trình rong ruổi trên cao nguyên đá mùa hoa tam giác mạch. Cổng trời Quản Bạ sẽ là điểm dừng chân đầu tiên, tiếp đến là thảo nguyên xanh Yên Minh, chinh phục những cung đường hiểm trở dẫn đến Mèo Vạc, cao nguyên đá Đồng Văn, tham quan dinh thự họ Vương…
Thênh thang cổng trời Quản Bạ
Cổng trời Quản Bạ trong tôi có chút thân thuộc, dù chưa từng đặt chân đến. Lần đầu tôi biết đến Quản Bạ khi vô tình nghe được đâu đó khúc tình ca về Quản Bạ, Hà Giang…vượt gần dăm chục cây số đường đèo khúc khuỷu, con dốc cheo leo từ trung tâm thành phố, bước chân tôi đã chạm đến cổng trời Quản Bạ. Hiện ra trước mắt Quản Bạ ngập chìm trong biển trời mây mù và sương núi…mang vẻ đẹp tiên ảo, bồng bềnh. Từ nơi đỉnh cao cổng trời, phóng tầm mắt nhìn xuống dưới để thu trọn cảnh sắc Hà Giang, đó là sắc tím hồng của hoa tam giác mạch điệp với sắc xám xanh đồi núi, thấp thoáng nóc nhà bản làng dân tộc, bóng dáng Núi Đôi Quản Bạ căng tràn nhựa sống.
Dạo chơi chốn thảo nguyên Yên Minh thơ mộng
Rũ bỏ bộn bề, vất vả cuộc sống, ta tìm đến thảo nguyên Yên Minh thơ mộng. Tôi thực sự bị thu hút ngay từ giây đầu tiên bởi sắc xanh mát, yên bình, thơ mộng nơi rừng thông Yên Minh. Chẳng thế mà khi nhận xét về nơi đây, nhiều người thường ví như “nàng công chúa ngủ say” trong rừng. Trải dài theo từng con đường, men theo triền núi, hàng thông thẳng tắp, xanh mướt.Mang đến cảm giác dễ chịu và yên bình đến lạ kỳ, khiến bạn chỉ muốn nán lại đó thật lâu, hít trọn thật lâu bầu không khí trong lành, dịu ngọt.
Không chỉ có sắc xanh tươi của đồi thông, điểm tô thêm vào bức tranh xinh đẹp đó, từng cánh hoa tam giác mạch nhỏ li ti, phớt hồng tím, khẽ đung đưa khoe sắc... Từng tia nắng vàng nhè nhẹ, rớt trên từng tán thông, nô đùa tinh nghịch trên từng nhành hoa.
Đến Mèo Vạc, thưởng thức ẩm thực đặc sắc
Đặt chân đến Mèo Vạc cũng là lúc quá trưa, lúc này, việc cần thiết là làm ấm bụng, nghỉ ngơi và tiếp tục hành trình. Sẽ thật tiếc, nếu đã ghé đến Mèo Vạc mà bỏ quên thưởng thức các món ăn đặc trưng tại vùng đất này: thắng cố, cháo ấu tẩu, xôi ngũ sắc, cháo ấu tẩu hay bánh tam giác mạch... Vì thời tiết có chút hơi se lạnh nên tôi chọn cho mình tô cháo ấu tẩu nóng hổi, thơm lừng. Vị cháo hơi đắng nhưng khá thơm và dễ chịu. Một tô cháo nhỏ nhưng tổng hòa trọn đủ vị, có mùi thơm của nếp, bùi của cháo ấu tẩu, béo ngọt của thịt chân giò...Đâu đó, phảng phất vị thơm bùi của bánh hoa tam giác mạch nướng, bất giác, tôi khó kiềm lòng mà mua thêm chút bánh, gói lại, ăn dọc đường.
Nơi đây còn khá nổi tiếng với chợ tình Khâu Vai, tuy nhiên, đi vào không đúng dịp, vậy nên hẹn chợ tình Khâu Vai một ngày không xa!
Tham quan dinh thự họ Vương chốn Đồng Văn
Sau khi được tiếp thêm năng lượng, nhóm chúng tôi lại tiếp tục lên đường, tham quan dinh thự họ Vương (xã Sà Phìn, huyện Đồng Văn).
Choáng ngợp trước khuôn viên rộng rãi lên đến gần 3.000m2 và kiến trúc độc đáo dinh thự họ Vương. Từ ngôi nhà cổ họ Vương, ngược dòng lịch sử tìm hiểu biết bao điều thú vị: kiến trúc giao hòa giữa ba nền văn hóa Pháp – Trung Quốc – H’Mông. Dinh thự được xây dựng phải đảm bảo được những tiêu chí: phòng thủ, mỹ thuật, bên vừng lâu dài ...Mái ngói âm dương, được trạm khắc tinh xảo, nhiều hoa văn cùng nhiều chân cột bằng đá được chạm khắc tinh xảo, tạo điểm nhấn tinh tế cho kiến trúc tổng thể dinh thự nhà Vương.
Khép lại ngày dài với nhiều cung bậc cảm xúc, chúng tôi nghỉ lại một đêm ở Đồng Văn, chuẩn bị sức lực và tinh thần cho những hành trình tiếp theo!