Trải qua quãng đường hơn 300km, với gần 7h đồng hồ chạy xe, nơi ta đặt chân đến là mảnh đất Hà Giang với bao điều thú vị đang chờ đón! Mỗi đoạn đường nơi ta đã đi, vương đọng mồ hôi, nụ cười kèm theo đó là hạnh phúc tột cùng khi được chiêm ngưỡng cảnh sắc Hà Giang qua: Dòng sông Nho Quế hiền hòa, Cổng trời Quản Bạ thênh thang, Đèo Mã Pí lèng, Cột cờ Lũng Cú, Phố cổ Đồng Văn, Chợ Phiên…
Là người yêu tự do, thích khám phá, mình đã lựa chọn xe máy là phương tiện cho hành trình săn hoa tam giác mạch mùa lễ hội. Không có nhiều con dốc dựng đứng, đặc biệt quanh co thế nhưng vẫn có những khúc cua gai người giữa một bên là núi cao, một bên là bờ vực thẳm. Cái khó chính bởi không gian bao phủ kín quanh là mây và sương mờ, núi cao. Nhất thời khiến bạn phải dốc toàn lực tập trung mọi trí lực, chẳng một phút dám lơ là. Dẫu vậy vẫn có những phút thư thái, thả hồn trên cao nguyên đá, phiêu du, bồng bềnh. Thú vị nhất là những phút giây thanh bình, lặng ngắm nét hiền hòa nơi dòng sông Nho Quế dưới chân đèo Mã Pí Lèng.
Theo mỗi bước chân, cảnh sắc Hà Giang cứ vậy hiện lên trước mắt. Có chút thú vị, hấp dẫn trái tim người lữ khách. Giữa cao nguyên đá xám mênh mông, những mái nhà trình tường cũ mèm ẩn hiện trong làn sương và khói sớm, bóng dáng người thiếu nữ trong sắc phục sặc sỡ xuống chợ...và tất nhiên không thể thiếu vắng sắc trắng tinh khôi, lấm tấm của những đóa hoa tam giác mạch. Mùa hoa tam giác mạch thường bắt đầu từ khoảng tháng 10-12, mang theo nét tươi vui, ấm áp, xua tan cái lạnh mùa đông. Đây cũng là thời điểm du khách thích ghé Hà Giang nhất, vừa để trải nghiệm văn hóa vùng cao, tham quan danh thắng và thưởng trọn vẻ đẹp tuyệt mỹ những cánh đồng hoa tam giác mạch rực rỡ.
Cảm nhận gió núi mát lành, từng tiếng reo trong trẻo, khe khẽ ngân vang nơi rừng thông Yên Minh (Quản Bạ). Qua cổng trời Quản Bạ mênh mông, điểm dừng chân tiếp theo trong hành trình của tôi là ngôi nhà Vương trong bộ phim “Chuyện của Pao” gắn với những kiến trúc cổ đặc sắc.
Ghé đến thị trấn “ngủ quên” Phó Bảng, lặng ngắm các mẫu nhà cổ của người Mông mang kiến trúc độc đáo. Điểm nhấn “nổi bật” là những hàng rào đá xếp đặc trưng, những mái ngói nâu cũ, bức tường trình cũ mèm, phủ lớp bụi thời gian. Phía trước sân mỗi ngôi nhà, từng bắp ngô chín vàng óng... thi thoáng, những chú chim rừng khẽ sà đậu kiếm mồi.
Từ thị trấn Đồng Văn, di chuyển quãng đường không xa (24km) để đến với cột cờ Lũng Cú linh thiêng. Và để đặt chân đến cột cờ phải đi tiếp 389 bậc, thêm 140 thang xoắn ốc nữa... bất giác, tôi nhẩm theo từng giai điệu bài hát “Tiến quân ca”, cảm thấy tự hào cùng niềm vui khôn xiết!
Tạm khép lại ngày dài cho hành trình khám phá Hà Giang! Ngủ một giấc thật ngon để chuẩn bị cho những hành trình thú vị tiếp theo!