Viết tiếp chuỗi câu chuyện trong hành trình khám phá Hà Giang, tôi lại bắt đầu ngày mới với điểm dừng chân nơi Lũng Cú – Sủng Là – Phó Bảng. Chắc hẳn, sẽ rất thú vị, độc đáo!
Tìm về chốn linh thiêng, tự hào dân tộc nơi cột cờ Lũng Cú
Xuất phát từ địa điểm gần dinh thự họ Vương, nhóm chúng tôi trở lại ngã ba, rẽ qua Phố Là, Ma Lé đến thăm quan cột cờ Lũng Cú. Vì đang là mùa hoa thế nên dọc khắp cung đường đi, đâu đâu cũng chỉ thấy sắc trắng hồng tươi tắn của loài hoa của núi rừng, với cái tên mộc mạc, thân thương – hoa tam giác mạch.
Đi tiếp chặng đường đèo dốc, khúc khuỷu, sẽ đến được cực Bắc linh thiêng, ở đó có cột cờ Lũng Cú. Được xây dựng từ thời nhà Lý, trên đỉnh núi Rồng với chiều cao lên đến 33,15m, cột cờ Lũng Cú hiện lên thật sinh động, rõ nét. Từ xa nhìn ngắm, cột cờ hệt như một ngọn tháp bảo, bao quanh là núi rừng điệp trùng.
Qua 389 bậc thang, thêm 140 bậc thang xoắn ốc tới đỉnh cột cờ, hướng mắt nhìn xuống, thu trọn cảnh sắc thiên nhiên hùng vĩ với cao nguyên đá trùng điệp. Bản làng Lô Chải, Séo Lủng thấp thoáng trong sắc mờ ảo của mây trời, phảng phất đâu đó mùi thơm dịu mát của hoa cỏ…tung bay trong gió lá cờ đỏ sao vàng, mang đến xúc cảm thiêng liêng khó tả. Âm thanh vang vọng từ xa xưa, ngàn đời dựng và giữ nước của ông cha, tạo nên trang sử vàng, lưu danh đến muôn đời.
Ghé đến Sủng Là, thăm nhà của Pao
Tạm rời xa Lũng Cú để đến với thung lũng Sủng Là tuyệt đẹp! Từ trên con đường vắt vẻo lưng chừng trời quan sát, sẽ thất Sủng Là tựa hệt như bức tranh thiên nhiên vô cùng xinh đẹp, thanh bình. Người Hà Giang thường gọi nơi đây với cái tên gợi hình “ốc đảo”, “đóa hoa” của cao nguyên đá.
Tôi đặc biệt ấn tượng về Sủng Là trong một bộ phim mổi tiếng tựa đề “chuyện của Pao”, hình ảnh cô Pao xinh đẹp giữa cảnh mây trời, núi non hùng vĩ, pha chút thơ mộng nơi nơi những cánh đồng hoa cải vàng rực rỡ dưới những tán cây sa mộc đẹp như tranh. Mùa xuân rực rỡ sắc hồng phai của rừng hoa đào trước cửa, mùa thu, Sủng Là lại đắm chìm trong sắc tím hồng của những thảm hoa tam giác mạch khổng lồ...
“Thị trấn ngủ quên” , yên bình giữa cao nguyên đá...Phó Bảng
Tìm chút không gian yên bình, lắng đọng, cảm nhận thật sâu hương vị cuộc sống nơi Phó Bảng (Đồng Văn). Nằm sâu trong thung lũng cao nguyên đá, giữa bốn bề là núi, Phó Bảng dễ bị du khách vô tình lướt qua. Men theo con đường nhỏ điểm tô thêm bằng những đóa hoa tam giác mạch tím biếc, phả thêm chút se lạnh buổi chiều tà mùa thu, thung lũng thăm thẳm, vắng không một bóng người...Cuối cùng tôi cũng đã đặt chân đến được trấn Phó Bảng. Trấn nằm khép mình, tĩnh lặng bên những dãy núi đá tai mèo. Cả trấn cũng chỉ có độ vài chục nóc nhà, rải rác trên con đường. Mọi thứ ở đây dường như rất yên bình, tĩnh mịch, cảm giác thời gian trôi thật chậm, bao phủ bởi lớp bụi mờ thời gian. Những ngôi nhà trình tường có tuổi đời cả trăm năm, đôi câu đối trên cánh cửa gỗ cũ kỹ đã phai màu, chẳng còn màu sắc và dáng vẻ ban đầu. Tường nâu rêu mốc, mái ngói ngả màu, bên khung cửa chú mèo lười nhác nằm im phơi nắng...mang lại cảm giác chân thực về cuộc sống thanh bình, giản dị.
Một ngày dài, đong đầy mọi cảm xúc! Mỗi địa danh tôi đến theo mỗi bước chân, tôi thêm hiểu và yêu văn hóa, lịch sử, cảnh sắc và con người nơi đây: mộc mạc, giản dị nhưng không kém phần thú vị, hấp dẫn!